Home / Review sách / Review sách Nghệ Thuật Tinh Tế Của Việc “Đếch” Quan Tâm

Review sách Nghệ Thuật Tinh Tế Của Việc “Đếch” Quan Tâm

Nghệ Thuật Tinh Tế Của Việc “Đếch” Quan Tâm
Tác giả: Mark Manson

Giới thiệu sách:
Mark Monson, một blogger, tác giả trẻ nổi tiếng trên mạng đã chia sẻ những góc nhìn rất độc đáo về cuộc sống cũng như nghệ thuật mặc kệ mọi thứ. Những bài học của Mark Manson về cuộc sống được nhiều người khen ngợi và học tập.

Trong cuốn sách mới của anh với tựa “Nghệ thuật tinh tế của việc không quan tâm” anh đã có những góc nhìn hết sức độc đáo. Dưới đây là đoạn trích trong blog của anh về vấn đề này.

“Trong cuộc sống của tôi, tôi đã từng rất quan tâm về nhiều người và nhiều điều. Tôi cũng đồng thời không quan tâm tới nhiều người và nhiều điều. Những thứ tôi chẳng thèm quan tâm ấy đã tạo nên tất cả những khác biệt.”

Mọi người vẫn thường cho rằng chìa khóa của sự tự tin và thành công trong cuộc sống đơn giản chỉ là “kệ nó đi”. Sự thật là, chúng ta thường liên tưởng tới những người mạnh mẽ, đáng ngưỡng mộ nhất, những người chả bao giờ quan tâm tới thứ gì. Kiểu như “Này, xem bé A nghỉ làm cả tuần kìa, nó chẳng thèm quan tâm đến ai” hoặc tựa như “Hôm qua nghe ông B mắng sếp mà vẫn được tăng lương kìa, ôi giời ơi, ông đấy thì quan tâm gì”…

Khả năng lớn là trong cuộc đời, bạn sẽ gặp một hoặc nhiều người chẳng bao giờ quan tâm đến ai, cái gì nhưng vẫn đạt được nhiều thành quả lớn. Hoặc một lần nào đấy trong đời bạn mặc kệ mọi thứ nhưng vẫn đạt được những đỉnh cao ngoài mong đợi. Ví dụ của bản thân tôi này, nghỉ việc ở một công ty tài chính chỉ sau 6 tuần làm việc sau đấy ném vào mặt sếp những ý tưởng cá nhân và rồi bán toàn bộ tài sản để sang Nam Mỹ sống. Tôi có quan tâm không? Không, mình thích thì mình cứ làm thôi!

Đôi nét về tác giả:
Mark Manson là một blogger người Mỹ, tác giả trẻ nổi tiếng với những góc nhìn độc đáo về cuộc sống, mang văn phong hiện đại, ngôn từ sắc sảo và hài hước.

Review sách:
Cuốn sách “Nghệ thuật tinh tế của việc “đếch” quan tâm”, tên tiếng Anh là “The subtle art of not giving a f*ck” đây là quyển sách self- help, cùng với những chủ đề quen thuộc của dòng sách self- help tuy nhiên được viết và nhìn nhận dưới góc nhìn đầy mới lạ và thú vị của tác giả.

Tác giả đã mở màn bằng một câu chuyện có thực về cuộc đời của nhà thơ bê tha bậc nhất trong lịch sử nước Mỹ – Charles Bukowski. Ông là một gã nghiện rượu, một kẻ lang chạ với nhiều phụ nữ, con nghiện cờ bạc kinh niên, một tên thô thiển, một gã keo kiệt, một kẻ lười biếng, và tệ hại hơn cả, ông ta là một nhà thơ. Ông ta có lẽ là người cuối cùng trên trái đất này mà bạn nên tìm tới để xin một lời khuyên cuộc sống hay sẽ hi vọng bắt gặp trong những cuốn sách về hoàn thiện bản thân.

Bukowski mong muốn trở thành một nhà văn. Nhưng trong nhiều thập kỷ những tác phẩm của ông ta đều bị các tờ báo, tạp chí, tập san, nhà xuất bản từ chối. Các tác phẩm của ông ta thật là kinh khủng, họ nói vậy. Thô thiển. Ghê tởm. Sa đọa. Và khi mà những lời từ chối chất cao như núi, thì cảm giác thất bại đã đẩy ông chìm sâu vào rượu và nỗi chán chường theo đuổi ông gần như suốt cả cuộc đời.

Bukowski làm công ăn lương tại một bưu điện. Ông lĩnh số tiền lương bèo bọt và dành phần lớn số đó vào rượu chè. Ông ném phần còn lại vào mấy kèo cá cược trên trường đua ngựa. Và khi đêm xuống, ông lại nốc rượu một mình và đôi khi rặn ra vài vần thơ từ chiếc máy đánh chữ già nua. Thường thường, ông sẽ tỉnh dậy trên sàn nhà, sau một đêm ngất lịm.

Ba mươi năm cuộc đời cứ thế trôi qua, hầu như là một sự vô nghĩa mơ hồ giữa rượu, ma túy, cờ bạc, và đĩ điếm. Và rồi, khi Bukowski bước sang tuổi năm mươi, sau một quãng đời thất bại ê chề và chán ghét bản thân, một biên tập viên của một nhà xuất bản độc lập nhỏ bỗng có hứng thú kỳ lạ với ông ta. Nhà biên tập không thể trả được cho Bukowski nhiều tiền hay hứa hẹn về một doanh số lớn từ việc bán sách. Nhưng anh ta lại có hảo cảm với gã thất bại nghiện ngập này, nên anh ta quyết định sẽ một lần đánh cược. Đó là lời đề nghị đầu tiên mà Bukowski từng nhận được, và, ông nhận ra, rất có thể cũng là lời đề nghị duy nhất mà ông được nhận trong cuộc đời mình.

Bukowski hồi đáp lại nhà biên tập rằng: “Tôi có một trong hai lựa chọn – hoặc ở lại bưu điện và phát điên…  hoặc là thành người tự do và chơi trò viết lách và chết đói. Tôi đã quyết định chọn chết đói. ”

Sau khi ký kết hợp đồng, Bukowski hoàn thành cuốn tiểu thuyết đầu tiên của mình trong ba tuần. Nó được đặt tên đơn giản là Post Office (tạm dịch: Bưu điện). Trong phần đề tặng, ông viết, “Không dành cho ai hết. ” Bukowski trở thành nhà viết tiểu thuyết và nhà thơ. Ông viết liên tục và xuất bản sáu cuốn tiểu thuyết và hàng trăm bài thơ, bán được tới hơn hai triệu bản sách. Sự nổi tiếng của ông nằm ngoài dự đoán của tất cả mọi người, bao gồm cả chính ông.

Câu chuyện của Bukowski thật ra rất quen thuộc trong xã hội của chúng ta. Cuộc đời của Bukowski chính là một minh chứng cho cái gọi là Giấc mơ Mỹ: một người đàn ông tranh đấu cho điều mà anh ta mong muốn, không bao giờ từ bỏ, và còn có thể đạt được giấc mơ lạ lùng nhất của anh ta. Người ta còn có thể dựng phim về nó nữa cơ. Chúng ta đều nhìn vào những câu chuyện như của Bukowski và kết luận, “Thấy chưa? Ông ta không từ bỏ. Ông ta không ngừng cố gắng. Ông ta luôn tin vào chính mình. Ông ta vượt qua mọi sóng gió và khẳng định bản thân!” Điều kỳ lạ chính là dòng chữ được khắc trên bia mộ của Bukowski: “Đừng cố!”.

Bên cạnh đó, tác giả muốn truyền tải đến người đọc những quan điểm chính sau:
– Tại sao không nên quá bận tâm về nhiều thứ trong đời?
– Sự “đếch” quan tâm thực sự là gì? Tác giả đã nêu ra ba “điểm tinh tế” dưới đây sẽ giúp bạn hiểu rõ vấn đề.
Điểm tinh tế #1: Đếch thèm quan tâm không có nghĩa là thờ ở, mà nó có nghĩa là trở nên thoải mái với việc trở nên khác biệt
Điểm tinh tế #2: Để không bận tâm tới những khó khăn, bạn trước tiên phải quan tâm đến thứ còn quan trọng hơn cả khó khăn
Điểm tinh tế #3: Dù cho bạn có nhận ra được điều này hay không, bạn vẫn luôn lựa chọn quan tâm một điều gì đó
– Bạn cần quan tâm điều gì và “đếch” quan tâm những thứ gì?
– Để thực sự đạt được điều mình quan tâm bạn cần làm những gì?
– Động lực lớn nhất để tìm ra giá trị của bản thân và cho những hành động của bạn là gì?

Ngoài ra, nhiều ví dụ trực quan được tác giả đúc kết từ bản thân và một vài con người tiêu biểu khác, những gì Mark đưa ra đều nhằm củng cố cho luận điểm : hạnh phúc sẽ chỉ thực sự đến khi ta vui vẻ chấp nhận những gì đang xảy ra, chịu trách nhiệm với nó và bớt quan tâm đến những thứ thừa thãi không cần thiết

Xuyên suốt cuốn sách là những câu chuyện, lời nhận xét, chiêm nghiệm và kết luận đầy dí dỏm nhưng cũng không kém phần mỉa mai của tác giả. Một cuốn sách về giá trị sống không có nhiều đất để thể hiện sự sáng tạo. Nhưng ở đây Mark đã làm được khi có sự biến hóa linh động và sắc sảo trong câu chữ của mình.

“Nghệ thuật tinh tế của việc “đếch” quan tâm” là một cuốn sách thực tế giúp bạn nhìn lại những giá trị của bản thân bằng cách hãy muốn ít đi chứ đừng muốn nhiều hơn mặc dù rằng cả thế giới ảo đang nói bạn nên làm vậy.

Những trích dẫn hay:
1. Nỗi đau là một sợi chỉ không thể gỡ ra được trong tấm vải cuộc đời, và giật nó ra thì không chỉ là một việc làm không tưởng, mà còn có tính hủy diệt: cố gắng xé rách nó sẽ phơi bày mọi thứ đi kèm cùng với nó. Để cố gắng chối bỏ nỗi đau chính là việc quá bận tâm tới nỗi đau. Ngược lại, nếu như bạn có thể không thèm bận tâm tới nỗi đau,
thì không có gì cản được bạn hết.

Trong cuộc đời mình, tôi từng bận tâm tới quá nhiều thứ. Tôi cũng chẳng thèm bận tâm tới nhiều thứ khác. Và giống như con đường chưa từng được khai phá, chính là những điều không được quan tâm tới lại làm nên sự khác biệt.

Rất có thể trong cuộc đời mình, bạn có biết một ai đó, mà vào lúc này hay lúc khác, không thèm quan tâm và họ lại gặt hái thành công rực rỡ. Có thể vào một lúc nào đó trong cuộc đời mình khi bạn chỉ đơn giản là không thèm quan tâm và lại tỏa sáng ở một đỉnh cao nào đó. Còn với tôi, việc từ bỏ một công việc trong ngành tài chính chỉ trong vòng sáu tuần để bắt đầu sự nghiệp trên mạng Internet đạt thứ hạng rất cao trên đài danh vọng “đếch thèm quan tâm” của tôi. Cũng như vậy đối với quyết định bán gần hết tài sản của mình và chuyển tới Nam Mỹ. Bận tâm ư? Khồng. Cứ thế mà xách ba lô lên và đi thôi.

Những khoảnh khắc đếch-thèm-bận-tâm như thế chính là những khoảnh khắc khắc họa nên cuộc đời ta. Bước biến chuyển quan trọng trong sự nghiệp; quyết định tự phát về việc bỏ ngang đại học và lập ban nhạc rock; quyết định về việc cuối cùng cũng đá thằng bồ vô dụng thường hay mặc trộm quần lót bó căng của bạn.

Việc đếch thèm bận tâm chính là nhìn vào những thách thức khó khăn và đáng sợ nhất của cuộc đời và vẫn hành động.

Nghe qua thì đếch thèm quan tâm có vẻ như đơn giản, nhưng bên dưới nó lại là một túi đầy burrito, Tôi cũng chả hiểu câu này có nghĩa là gì, nhưng tôi đếch quan tâm. Một túi burrito nghe có vẻ hay hay, nên cứ cho là thế đi.

Hầu hết chúng ta đều vật vã trong suốt cuộc đời mình bởi vì bận tâm quá nhiều đến những tình huống mà ta không đáng phải bận tâm. Chúng ta cứ bận tâm mãi về cái gã nhân viên thô lỗ nơi trạm xăng vì thối lại cho ta toàn tiền xu là tiền xu. Chúng ta bận tâm mãi về việc chương trình TV yêu thích của mình bị hủy bỏ. Ta cứ bận tâm mãi đến việc các bạn đồng nghiệp không thèm hỏi thăm về ngày nghỉ cuối tuần tuyệt cú mèo của ta.

2. “Trong cuộc đời mình, tôi đã từng quan tâm về quá nhiều thứ. Đồng thời tôi cũng “đếch” quan tâm tới nhiều người, nhiều điều khác nữa. Và giống như con đường chưa từng được khai phá, chính những điều tôi chẳng thèm quan tâm ấy lại tạo nên sự khác biệt.

Chìa khóa của một cuộc sống tốt đẹp không phải là quan tâm nhiều hơn, mà là quan tâm ít đi, chỉ quan tâm tới điều gì là thật, gần gũi và thực sự quan trọng.

Cuốn này sẽ không dạy bạn cách để đạt tới điều này hay điều nọ, mà là làm thế nào để vứt bớt và buông bỏ… Nó sẽ hướng dẫn bạn cách nhắm mắt lại và tin rằng bạn có thể ngã ngửa ra đằng sau mà vẫn ổn. Nó sẽ dạy bạn: ĐỪNG CỐ”